Tôi tình cờ nhìn thấy những hình ảnh này trên trang xã hội tumblr, hàng chục nghìn trái tim ngụ ý rằng “tôi thích” và dĩ nhiên, hàng chục lượt reblog. Đường link dẫn về một bài viết ngắn gọn đăng trên tạp chí Sunday Times, mà cái tựa như một lời tự sự giản dị của tác giả, “Đôi tình nhân cao tuổi chụp những tấm hình giống nhau qua mỗi mùa, nhưng chẳng ai báo trước với tôi về cái kết cuối ấy”.

Từng tấm hình hiện lên: một bối cảnh, hai nhân vật – cặp vợ chồng già cùng nhau đứng trước sân nhà, nơi mỗi mùa xuân, hạ, thu, đông; lần lượt mưa, gió, nắng khẽ khàng đi qua.

Căn nhà không thay đổi, khoảng sân không thay đổi, có chăng chỉ là cây cối chuyển mùa – và họ, cũng chẳng đổi thay: bao giờ cũng đứng cạnh bên nhau, vai kề vai, đầu người ngày hơi nghiêng về người kia, những nếp nhăn và đôi mái đầu bạc, nét mặt an yên.

Chỉ vậy thôi, mà cả một câu chuyện tình được kể. Bức ảnh cuối cùng, chỉ còn một mình người đàn ông đứng lẻ loi ở vị trí mà người vợ vẫn thường hay đứng, vì bà đã qua đời.

Bạn thân mến,

Đến một lúc nào đó, tình yêu chỉ là lặng lẽ đứng bên nhau. Nếu được phép, tôi thực sự muốn gọi những tấm hình kia với cái tên chung, “tình già”.

Họ đã sống một cuộc đời hạnh phúc.

Nhân vật trong bộ ảnh “English Country Garden” này là đôi vợ chồng già được gọi bằng cái tên “Mr & Mrs Ngọt Ngào”. Con trai họ - nhà báo Ken Griffiths - đã chụp cho bố mẹ trong khu vườn nhà ở miền quê nước Anh.

Bộ ảnh gửi đến cho chúng ta câu chuyện về một tình yêu nguyên vẹn, dù mọi thứ có đổi thay qua bao nhiêu năm tháng. Và đừng quên rằng: “Điều quan trọng nhất, trước sau gì, vẫn là người bên cạnh mình”. 

Nhãn:

Đăng nhận xét

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.